Ca dao
Page 8 of 9 • Share
Page 8 of 9 • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9
Re: Ca dao
Ca dao (134)
Ngó trời mây phủ vầng trăng
Đời người nhiều lúc tối đen đừng buồn
Học cho giỏi đã hẵng đi
Không biết chuyện gì lại thích khoe khoang
Gặp người thì hãy thương người
Đừng chê đừng trách chuyện đời người dưng
Ham vui thì cũng như không
Ham làm mới có một đồng ấm thân
Đừng tham lấy của người dưng
Đừng tham trồng trọt trên lưng bạn bè
Trời mưa đừng bỏ ruộng hoang
Đến khi nghèo khó la làng xin ăn
Bông hoa hãy hái khi tươi
Đừng để héo rồi lại ngồi tiếc mong
Đường đời kẻ ngó người trông
Miệng người đừng để trong lòng buồn tâm
Học hành cho giỏi cho giang
Khi đời lỡ làng thì cũng đủ thân
Trời mưa rồi lại nắng xin
Chăm chỉ thì cũng trời đền ấm thân
--------------------------------------------------------
Ca dao (135)
Cây nào không đón hạt mưa
Vợ chồng thì đón đêm về bên nhau
Tiếng cười chạy tới rồi đi
Tiếng buồn khi đến cũng về như nhau
Đời người cũng muốn an vui
Đâu ai muốn để cuộc đời người chê
Trên đời đừng có trách chê
Giàu nghèo xấu đẹp trời chia phận đời
Khi buồn mong muốn tiếng cười
Khi cười quên hết bạn đời ở bên
Đi đường quên ngó đường dài
Bên người quên tặng tiếng cười cho nhau
Thuyền nào cũng cặp bến đêm
Trai gái cũng có bến duyên đôi người
Rằm sang trăng đến với rằm
Quen em thì hãy ghé thăm đêm về
Từng chiều hạt nắng phai màu
Yêu nhau hãy vẽ chung màu bên nhau
Bầu trời mưa gió bất bình
Bên nhau thì hãy lặng im nhịn nhường
Ngó trời mây phủ vầng trăng
Đời người nhiều lúc tối đen đừng buồn
Học cho giỏi đã hẵng đi
Không biết chuyện gì lại thích khoe khoang
Gặp người thì hãy thương người
Đừng chê đừng trách chuyện đời người dưng
Ham vui thì cũng như không
Ham làm mới có một đồng ấm thân
Đừng tham lấy của người dưng
Đừng tham trồng trọt trên lưng bạn bè
Trời mưa đừng bỏ ruộng hoang
Đến khi nghèo khó la làng xin ăn
Bông hoa hãy hái khi tươi
Đừng để héo rồi lại ngồi tiếc mong
Đường đời kẻ ngó người trông
Miệng người đừng để trong lòng buồn tâm
Học hành cho giỏi cho giang
Khi đời lỡ làng thì cũng đủ thân
Trời mưa rồi lại nắng xin
Chăm chỉ thì cũng trời đền ấm thân
--------------------------------------------------------
Ca dao (135)
Cây nào không đón hạt mưa
Vợ chồng thì đón đêm về bên nhau
Tiếng cười chạy tới rồi đi
Tiếng buồn khi đến cũng về như nhau
Đời người cũng muốn an vui
Đâu ai muốn để cuộc đời người chê
Trên đời đừng có trách chê
Giàu nghèo xấu đẹp trời chia phận đời
Khi buồn mong muốn tiếng cười
Khi cười quên hết bạn đời ở bên
Đi đường quên ngó đường dài
Bên người quên tặng tiếng cười cho nhau
Thuyền nào cũng cặp bến đêm
Trai gái cũng có bến duyên đôi người
Rằm sang trăng đến với rằm
Quen em thì hãy ghé thăm đêm về
Từng chiều hạt nắng phai màu
Yêu nhau hãy vẽ chung màu bên nhau
Bầu trời mưa gió bất bình
Bên nhau thì hãy lặng im nhịn nhường
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (136)
Trời thương đâu để cho buồn
Gái thương đâu để từng đêm xa chồng
Bến sông thì đưa đón thuyền
Kiếp người thì cũng đó duyên phận đời
Trời thanh đầy bóng sao ngôi
Vợ chồng chỉ có một người bên thôi
Hạt mưa trong sạch từ trời
Lòng người chẳng rửa để đời bẩn dơ
Hoa hồng dù đẹp đầy gai
Hạt tuyết trắng đẹp đêm ngày lạnh căm
Trời buồn trời lén áng mây
Trăng buồn trăng đến đâu đây lại về
Hạt sương chia cách hè thu
Vui buồn thì vẫn phân chia lòng người
Sanh ra là một kiếp người
Yêu là duyên số duyên đời bên nhau
Lo làm lo học mới hay
Từng ngày trời dệt áng mây thành hình
Nước sông chia cách bến bờ
Làm biếng chăm chỉ nhờ vào cá nhân
------------------------------------------------------------
Ca dao (137)
Làm nhiều nói ít mới hay
Nói nhiều làm ít chẳng hay chuyện đời
Chuông nào không đánh mà kêu
Đường đời đừng có đi khiêu chuyện người
Mấy năm cây cối mới cao
Mấy năm không học biết sao thành nghề
Đường đời nào ngắn đâu ai
Không chăm không bòn sao mai đủ dùng
Gió nào không nhòa áng mây
Yêu nào không nhòa đêm ngày lòng thương
Nỗi buồn thì nhớ chẳng quên
Nỗi vui thì muốn cộng thêm từng ngày
Khi vui đi với tiếng cười
Khi buồn nghe tiếng thở dài từng cơn
Xin trời đừng tắt nắng chiều
Xin cho quen biết thương nhiều hơn xưa
Lá vàng tàn úa rụng rơi
Ly trà không nước sao vui lòng người
Nghe chim ai hiểu lòng chim
Lòng người khi buồn ai hiểu hỡi ai
Trời thương đâu để cho buồn
Gái thương đâu để từng đêm xa chồng
Bến sông thì đưa đón thuyền
Kiếp người thì cũng đó duyên phận đời
Trời thanh đầy bóng sao ngôi
Vợ chồng chỉ có một người bên thôi
Hạt mưa trong sạch từ trời
Lòng người chẳng rửa để đời bẩn dơ
Hoa hồng dù đẹp đầy gai
Hạt tuyết trắng đẹp đêm ngày lạnh căm
Trời buồn trời lén áng mây
Trăng buồn trăng đến đâu đây lại về
Hạt sương chia cách hè thu
Vui buồn thì vẫn phân chia lòng người
Sanh ra là một kiếp người
Yêu là duyên số duyên đời bên nhau
Lo làm lo học mới hay
Từng ngày trời dệt áng mây thành hình
Nước sông chia cách bến bờ
Làm biếng chăm chỉ nhờ vào cá nhân
------------------------------------------------------------
Ca dao (137)
Làm nhiều nói ít mới hay
Nói nhiều làm ít chẳng hay chuyện đời
Chuông nào không đánh mà kêu
Đường đời đừng có đi khiêu chuyện người
Mấy năm cây cối mới cao
Mấy năm không học biết sao thành nghề
Đường đời nào ngắn đâu ai
Không chăm không bòn sao mai đủ dùng
Gió nào không nhòa áng mây
Yêu nào không nhòa đêm ngày lòng thương
Nỗi buồn thì nhớ chẳng quên
Nỗi vui thì muốn cộng thêm từng ngày
Khi vui đi với tiếng cười
Khi buồn nghe tiếng thở dài từng cơn
Xin trời đừng tắt nắng chiều
Xin cho quen biết thương nhiều hơn xưa
Lá vàng tàn úa rụng rơi
Ly trà không nước sao vui lòng người
Nghe chim ai hiểu lòng chim
Lòng người khi buồn ai hiểu hỡi ai
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (138)
Rết nào không có nhiều chân
Làm người mong có một lần rước dâu
Mong xuân mong lá vui tươi
Đường đời mong có tiếng cười ấm an
Vầng trăng chăm chỉ tuần về
Làm người chăm chỉ cũng thừa miếng ăn
Tiếng vui hãy tặng cho người
Đừng có ích kỷ mà cười khinh nhau
Đừng cười mây phủ vầng trăng
Kìa tuần mai đến lại vàng đẹp tươi
Gà nào ai dạy gáy đêm
Chim nào ai dạy chiều buông bay về
Ghe nào cũng nổi trên sông
Bến đò không khách sao mong người về
Đèn nào không sáng về đêm
Gái nào không đẹp mà duyên nhiều chàng
Đẹp sao cho gọn mắt người
Đừng đẹp mà lại chẳng người viếng thăm
Ai tắt ánh nắng chiều hôm
Ai đem đến tặng mối duyện vợ chồng
--------------------------------------------------------
Ca dao (139)
Nước nào không chảy từ cao
Đời người thì cũng lao đao mấy lần
Tụng kinh cho lòng lặng im
Đừng tụng cho lòng khen mình khinh ta
Lá cây nào thích mùa thu
Người nào thích sống hoang vu cõi đời
Hoa cây chờ đón xuân sang
Chàng nào không ngóng bóng nàng đêm bên
Tuần trăng nhiều lúc mây che
Đường đời nhiều lúc ngập khe buồn sầu
Tiếng đàn không khẩy sao kêu
Gặp nhau đừng có ngồi khiêu chuyện buồn
Nỗi buồn cây cỏ phơi sương
Nỗi buồn đêm đến mà duyên xa đường
Giàu nghèo ngó thấy từng ngày
Đừng ham chia cách đời ai cũng người
Đường đi thì lại chẳng đi
Đường núi rậm rạp lại đua nhau trèo
Áng mây ai quét chờ trăng
Chăm chỉ mới quét cái nghèo dân gian
Rết nào không có nhiều chân
Làm người mong có một lần rước dâu
Mong xuân mong lá vui tươi
Đường đời mong có tiếng cười ấm an
Vầng trăng chăm chỉ tuần về
Làm người chăm chỉ cũng thừa miếng ăn
Tiếng vui hãy tặng cho người
Đừng có ích kỷ mà cười khinh nhau
Đừng cười mây phủ vầng trăng
Kìa tuần mai đến lại vàng đẹp tươi
Gà nào ai dạy gáy đêm
Chim nào ai dạy chiều buông bay về
Ghe nào cũng nổi trên sông
Bến đò không khách sao mong người về
Đèn nào không sáng về đêm
Gái nào không đẹp mà duyên nhiều chàng
Đẹp sao cho gọn mắt người
Đừng đẹp mà lại chẳng người viếng thăm
Ai tắt ánh nắng chiều hôm
Ai đem đến tặng mối duyện vợ chồng
--------------------------------------------------------
Ca dao (139)
Nước nào không chảy từ cao
Đời người thì cũng lao đao mấy lần
Tụng kinh cho lòng lặng im
Đừng tụng cho lòng khen mình khinh ta
Lá cây nào thích mùa thu
Người nào thích sống hoang vu cõi đời
Hoa cây chờ đón xuân sang
Chàng nào không ngóng bóng nàng đêm bên
Tuần trăng nhiều lúc mây che
Đường đời nhiều lúc ngập khe buồn sầu
Tiếng đàn không khẩy sao kêu
Gặp nhau đừng có ngồi khiêu chuyện buồn
Nỗi buồn cây cỏ phơi sương
Nỗi buồn đêm đến mà duyên xa đường
Giàu nghèo ngó thấy từng ngày
Đừng ham chia cách đời ai cũng người
Đường đi thì lại chẳng đi
Đường núi rậm rạp lại đua nhau trèo
Áng mây ai quét chờ trăng
Chăm chỉ mới quét cái nghèo dân gian
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (140)
Trồng cây ngóng trái ngóng bông
Có vợ có chồng đêm ngày ngồi chê
Thiếu mưa hoa lá nào vui
Đường đời túng thiếu ai cười hỡi ai
Thiếu mây trời cũng thấy buồn
Không chăm không chỉ ai thương làm giùm
Đâu ai mà thích chuyện buồn
Đâu ai mà thích bão sương trăng mờ
Đường đời ai vẽ trên môi
Hãy chăm hãy chỉ thương đời làm ăn
Hoa nào mà thích mùa thu
Đời người ai thích cay chua từng ngày
Nước sông chia cách bến bờ
Yêu nhau thì cũng lờ dờ lội qua
Yêu nhau gồng gánh phân chia
Đừng như trăng đến đêm khuya lại về
Ai chờ núi đẻ ra con
Ai chờ tô vẽ trăng non cho đầy
Nhà vui có vợ có chồng
Nhà nào không vợ không chồng mà vui
-----------------------------------------------------------------
Ca dao (141)
Vợ chồng gồng gánh trên lưng
Đừng đi gồng gánh người dưng bên đường
Gừng cay thì ớt cũng cay
Chua chanh cũng chẳng vui say cả đời
Ếch nào không nhảy mà đi
Cá nào không lội lại đi trên đường
Ngồi chờ cho mọc cánh bay
Biếng ăn biếng làm sao hay cuộc đời
Bông hoa cưng quý mùa xuân
Kiếp người cưng quý mong gần bên nhau
Đời người sao biết mai sau
Hãy tô hãy vẽ đẹp màu mai sang
Thấy núi chê mệt leo trèo
Đến khi đời nghèo thì lại ngồi than
Thấy người giàu có lại ghen
Ở nhà cả ngày chẳng thèm làm ăn
Nhà không khói bếp sao hay
Sáng trưa đêm ngày sao có bữa cơm
Lá cây nào muốn gió sang
Lá cây nào muốn úa vàng rụng rơi
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (142)
Rót nước đừng rót tràn ly
Một đồng cũng giá đôi khi đời nghèo
Đừng gian lấy một tiếng cười
Để lại bao tiếng người cười mai sau
Đường đời danh tiếng đi theo
Đừng tô danh tiếng mà khiêu miệng người
Túi không chẳng có đồng vơi
Ngồi khoe khâu túi đựng trời lấy danh
Trời nắng còn có ngày râm
Đến khi đời cần chẳng còn đồng xu
Chơi vui thì nhớ tới giờ
Học hành cho giỏi cho thừa mai sau
Đừng chờ từng áng mây cao
Sao biết áng nào sẽ rỏ giọt mưa
Ngồi chờ cơn gió bẻ măng
Biếng làm biếng học sao mong ngày giàu
Cá nào mà lại không xương
Đường đời có lúc vấn vương nhọc nhằn
Cây to khoe rễ mình sâu
Người nghèo khoe tiếng người giàu khoe trang
--------------------------------------------------------------------
Ca dao (143)
Bóng mây gió nặn đẹp tươi
Bóng người ai nặn để đời cho thương
Lấy đàn đi gảy tai trâu
Sai người làm biếng biết đâu mà làm
Tiết kiệm một bước
Mai sẽ có trước một đồng
Một bước lo trước cho đời
Khỏi ngày mai đến kiếm người xin ăn
Chờ chim nhả hạt bay qua
Chờ đến bao giờ cái bụng được no
Lấy nón đội lên đầu heo
Sao heo nói được tiếng người mà đeo
Không đón đêm cũng lại sang
Duyên tình kiếp nợ thì vẫn lang thang tới gần
Vui trăng buồn lúc trăng đi
Yêu nhau buồn lúc đôi khi xa mgười
Trồng hoa thì chờ đón bông
Vợ tốt thì vẫn chờ chồng từng đêm
Nuôi voi cho biết lòng voi
Bên người cho biết lòng người hãy thương
Rót nước đừng rót tràn ly
Một đồng cũng giá đôi khi đời nghèo
Đừng gian lấy một tiếng cười
Để lại bao tiếng người cười mai sau
Đường đời danh tiếng đi theo
Đừng tô danh tiếng mà khiêu miệng người
Túi không chẳng có đồng vơi
Ngồi khoe khâu túi đựng trời lấy danh
Trời nắng còn có ngày râm
Đến khi đời cần chẳng còn đồng xu
Chơi vui thì nhớ tới giờ
Học hành cho giỏi cho thừa mai sau
Đừng chờ từng áng mây cao
Sao biết áng nào sẽ rỏ giọt mưa
Ngồi chờ cơn gió bẻ măng
Biếng làm biếng học sao mong ngày giàu
Cá nào mà lại không xương
Đường đời có lúc vấn vương nhọc nhằn
Cây to khoe rễ mình sâu
Người nghèo khoe tiếng người giàu khoe trang
--------------------------------------------------------------------
Ca dao (143)
Bóng mây gió nặn đẹp tươi
Bóng người ai nặn để đời cho thương
Lấy đàn đi gảy tai trâu
Sai người làm biếng biết đâu mà làm
Tiết kiệm một bước
Mai sẽ có trước một đồng
Một bước lo trước cho đời
Khỏi ngày mai đến kiếm người xin ăn
Chờ chim nhả hạt bay qua
Chờ đến bao giờ cái bụng được no
Lấy nón đội lên đầu heo
Sao heo nói được tiếng người mà đeo
Không đón đêm cũng lại sang
Duyên tình kiếp nợ thì vẫn lang thang tới gần
Vui trăng buồn lúc trăng đi
Yêu nhau buồn lúc đôi khi xa mgười
Trồng hoa thì chờ đón bông
Vợ tốt thì vẫn chờ chồng từng đêm
Nuôi voi cho biết lòng voi
Bên người cho biết lòng người hãy thương
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (144)
Ra đường đầy những chuyện người
Đừng gom đừng nhặt những lời không vui
Đừng chê đừng ghét người nghèo
Đường đời lên đèo thì cũng phải đi
Trồng cây thì chờ hái trái
Tán gái thì cũng cậy nhờ tới duyên
Người giàu hay có trái chăm
Người nghèo thì lại ham nằm ham chơi
Mồi nào cá thích cá ăn
Vợ chồng thì cũng chung duyên mới là
Thương nhau tặng bát cháo lòng
Đừng trộn xương cá xương rồng mà cho
Đẹp lòng đẹp miệng người thương
Xấu lòng xấu miệng ai thèm đâu ai
Áng mây thay dáng trên trời
Làm người đừng có đổi đời như mây
Gió thổi tàu lá lung lay
Đường đời đừng có nhẹ tai nghe người
Nghe tiếng cho biết tiếng quen
Đừng nhặt tiếng gió mà chen vào lòng
-----------------------------------------------------------
Ca dao (145)
Voi khoe mình béo
Mèo khoe mình dài đuôi
Ai xóa cho nhạt nắng chiều
Ai xóa cho hết những lời điêu ngoa
Gió nào mà thổi một chiều
Lòng người đừng đổi theo chiều gió đưa
Nước nóng đừng uống
Người buồn đừng chọc
Chân trời ai vẽ thành khung
Người đẹp thì vẫn đi cùng lời khen
Trên đời đừng có ham chơi
Ba chồng bảy vợ nó vui chỗ nào
Đời mình cho biết là đời
Đừng ham lên núi lên đồi ngồi cao
Ngồi thấp lại ngó chỗm cao
Đến khi ngồi vào thì lại chẳng yên
Chưa khóc lại nói là buồn
Biết mình không tiền lại nói xài sang
Ngồi ghe đừng quên người chèo
Khi giàu đừng quên lúc nghèo khó khăn
Ra đường đầy những chuyện người
Đừng gom đừng nhặt những lời không vui
Đừng chê đừng ghét người nghèo
Đường đời lên đèo thì cũng phải đi
Trồng cây thì chờ hái trái
Tán gái thì cũng cậy nhờ tới duyên
Người giàu hay có trái chăm
Người nghèo thì lại ham nằm ham chơi
Mồi nào cá thích cá ăn
Vợ chồng thì cũng chung duyên mới là
Thương nhau tặng bát cháo lòng
Đừng trộn xương cá xương rồng mà cho
Đẹp lòng đẹp miệng người thương
Xấu lòng xấu miệng ai thèm đâu ai
Áng mây thay dáng trên trời
Làm người đừng có đổi đời như mây
Gió thổi tàu lá lung lay
Đường đời đừng có nhẹ tai nghe người
Nghe tiếng cho biết tiếng quen
Đừng nhặt tiếng gió mà chen vào lòng
-----------------------------------------------------------
Ca dao (145)
Voi khoe mình béo
Mèo khoe mình dài đuôi
Ai xóa cho nhạt nắng chiều
Ai xóa cho hết những lời điêu ngoa
Gió nào mà thổi một chiều
Lòng người đừng đổi theo chiều gió đưa
Nước nóng đừng uống
Người buồn đừng chọc
Chân trời ai vẽ thành khung
Người đẹp thì vẫn đi cùng lời khen
Trên đời đừng có ham chơi
Ba chồng bảy vợ nó vui chỗ nào
Đời mình cho biết là đời
Đừng ham lên núi lên đồi ngồi cao
Ngồi thấp lại ngó chỗm cao
Đến khi ngồi vào thì lại chẳng yên
Chưa khóc lại nói là buồn
Biết mình không tiền lại nói xài sang
Ngồi ghe đừng quên người chèo
Khi giàu đừng quên lúc nghèo khó khăn
Last edited by mongtho on Fri Sep 09, 2022 11:05 am; edited 1 time in total
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (146)
Đường đời khốn khó ai vui
Như cây rụng lá thu mời từng năm
Đố ai ngừng gió ngừng mây
Để đêm đừng ngắn bên người mình yêu
Nước sông còn vẫn nhờ bờ
Vợ chồng cũng phải cậy nhờ lẫn nhau
Mưa nào mà ướt đầu rùa
Chăm chỉ thì cũng có thừa mai sau
Tiếng vui thì kể với người
Tiếng buồn thì kể với trời quanh năm
Cây dừa ai uốn mà cong
Nước sông ai lọc cho trong mưa về
Nuôi gà nuôi vịt chẳng nuôi
Nuôi mấy con rệp cho hôi mũi người
Nhờ trăng nhờ được đêm rằm
Nhờ trăng sao được quanh năm tháng ngày
Vầng trăng chẳng rọi cho ai
Đường đời ngày mai ai lo cho mình
Bóng người cho rõ bóng người
Đừng để cho bóng như voi như mèo
-----------------------------------------------------------
Ca dao (147)
Ngóng người cho biết giờ về
Đừng ngồi mà ngóng đêm khuya một mình
Đường đời nào có thiệt thua
Đừng ghen đừng nghĩ cay chua nhọc lòng
Bụi nào không bám gót giày
Đời nào thì cũng trạm đầy trạm vơi
Lấy gà lấy vịt về nuôi
Đừng lấy rắn độc về nuôi thay người
Sợ ma sợ quỷ chạy luôn
Ở nhà sợ vợ biết chuồn đi đâu
Đường đời hãy bò như đuông
Đừng nhảy đừng nhót như tôm dạt bờ
Ngó trời ngó đất ngó ta
Đừng làm những gì thiên hạ cười chê
Ai dạy công múa được hay
Ai dạy gà gáy đêm thanh báo giờ
Học hành cho giỏi một đời
Đừng học một nửa ham chơi giữa chừng
Ra đường khoe giỏi hơn trời
Ngó xuống tuồng đời chưa bằng trái sung
Đường đời khốn khó ai vui
Như cây rụng lá thu mời từng năm
Đố ai ngừng gió ngừng mây
Để đêm đừng ngắn bên người mình yêu
Nước sông còn vẫn nhờ bờ
Vợ chồng cũng phải cậy nhờ lẫn nhau
Mưa nào mà ướt đầu rùa
Chăm chỉ thì cũng có thừa mai sau
Tiếng vui thì kể với người
Tiếng buồn thì kể với trời quanh năm
Cây dừa ai uốn mà cong
Nước sông ai lọc cho trong mưa về
Nuôi gà nuôi vịt chẳng nuôi
Nuôi mấy con rệp cho hôi mũi người
Nhờ trăng nhờ được đêm rằm
Nhờ trăng sao được quanh năm tháng ngày
Vầng trăng chẳng rọi cho ai
Đường đời ngày mai ai lo cho mình
Bóng người cho rõ bóng người
Đừng để cho bóng như voi như mèo
-----------------------------------------------------------
Ca dao (147)
Ngóng người cho biết giờ về
Đừng ngồi mà ngóng đêm khuya một mình
Đường đời nào có thiệt thua
Đừng ghen đừng nghĩ cay chua nhọc lòng
Bụi nào không bám gót giày
Đời nào thì cũng trạm đầy trạm vơi
Lấy gà lấy vịt về nuôi
Đừng lấy rắn độc về nuôi thay người
Sợ ma sợ quỷ chạy luôn
Ở nhà sợ vợ biết chuồn đi đâu
Đường đời hãy bò như đuông
Đừng nhảy đừng nhót như tôm dạt bờ
Ngó trời ngó đất ngó ta
Đừng làm những gì thiên hạ cười chê
Ai dạy công múa được hay
Ai dạy gà gáy đêm thanh báo giờ
Học hành cho giỏi một đời
Đừng học một nửa ham chơi giữa chừng
Ra đường khoe giỏi hơn trời
Ngó xuống tuồng đời chưa bằng trái sung
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (148)
Chuyện nào không có gốc nguồn
Đi bán đi buôn ai cũng mong lời
Chanh nào mà ngọt ai ơi
Mít ngọt đầy gai cũng có bạn đời
Một lươn làm đục cả ao
Một người không tốt xôn xao cả làng
Bóng trời ai vẽ trên sông
Yêu nhau ai vẽ trong lòng đôi hai
Ngồi xe quên cả đường dài
Ham chơi cả ngày quên cả đêm sang
Dù xa dù cách bao nhiêu
Yêu thương đừng có đặt điều cho nhau
Trái cây nào vỗ mùa đông
Cá nào mà lội trên rừng núi non
Hoa nào không đẹp mùa xuân
Những người đã đẹp đâu cần phấn son
Đừng ngồi chờ ngóng sao rơi
Hãy chăm hãy chỉ cho thành thói quen
Đừng buồn lá rụng thu rơi
Kìa mùa xuân đến lại tươi như thường
-----------------------------------------------------
Ca dao (149)
Làm ăn lời nói cay chua
Đến khi thất bại đổ thừa số duyên
Đi làm đổ giọt mồ hôi
Đừng để chê cười là thiếu miếng ăn
Ở đâu kiếp rệp cũng hôi
Tô phấn tô son chẳng hết được mùi
Ngồi ghe không ướt khoe tài
Ngồi ngó lên trời khen mình biết bay
Ở nhà khoe giỏi khoe giang
Đến khi ra đường chẳng biết đường đi
Khi trời rơi đổ cơn mưa
Ruộng đồng thì cần người thì lại chê
Thắp đèn lại ghen với trăng
Ra đường tán gái lại ghen vợ mình
Sao nào soi sáng hơn trăng
Những người chăm chỉ vẫn chăm cả đời
Ai gom được hết áng mây
Ai nghe được hết miệng người thế gian
Giúp người cho biết lòng người
Như đem chó về nuôi lại vẫy đuôi với người khác
Chuyện nào không có gốc nguồn
Đi bán đi buôn ai cũng mong lời
Chanh nào mà ngọt ai ơi
Mít ngọt đầy gai cũng có bạn đời
Một lươn làm đục cả ao
Một người không tốt xôn xao cả làng
Bóng trời ai vẽ trên sông
Yêu nhau ai vẽ trong lòng đôi hai
Ngồi xe quên cả đường dài
Ham chơi cả ngày quên cả đêm sang
Dù xa dù cách bao nhiêu
Yêu thương đừng có đặt điều cho nhau
Trái cây nào vỗ mùa đông
Cá nào mà lội trên rừng núi non
Hoa nào không đẹp mùa xuân
Những người đã đẹp đâu cần phấn son
Đừng ngồi chờ ngóng sao rơi
Hãy chăm hãy chỉ cho thành thói quen
Đừng buồn lá rụng thu rơi
Kìa mùa xuân đến lại tươi như thường
-----------------------------------------------------
Ca dao (149)
Làm ăn lời nói cay chua
Đến khi thất bại đổ thừa số duyên
Đi làm đổ giọt mồ hôi
Đừng để chê cười là thiếu miếng ăn
Ở đâu kiếp rệp cũng hôi
Tô phấn tô son chẳng hết được mùi
Ngồi ghe không ướt khoe tài
Ngồi ngó lên trời khen mình biết bay
Ở nhà khoe giỏi khoe giang
Đến khi ra đường chẳng biết đường đi
Khi trời rơi đổ cơn mưa
Ruộng đồng thì cần người thì lại chê
Thắp đèn lại ghen với trăng
Ra đường tán gái lại ghen vợ mình
Sao nào soi sáng hơn trăng
Những người chăm chỉ vẫn chăm cả đời
Ai gom được hết áng mây
Ai nghe được hết miệng người thế gian
Giúp người cho biết lòng người
Như đem chó về nuôi lại vẫy đuôi với người khác
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (150)
Đừng tham đừng nhái của ai
Khi mặc áo dài lại không biết tiếng Việt Nam
Trồng cây chẳng tưới nước non
Cũng như nuôi vịt đẻ con chẳng màng
Không ong sao có mật ong
Không gốc không nguồn sao lại ghét nhau
Ngó gà lông sắc trời trang
Ngó nàng thì ngó lúc nàng không tô
Học hành cho rõ học hành
Học được một chút đỏng đanh khoe tài
Nhiều suối gom lại thành sông
Bòn nhặt từng đồng thì mai cũng dư
Nước chảy thì đá cũng mòn
Dạy con thì dạy từ lúc còn non mới là
Không mây thì trời vẫn xanh
Sinh sống an lành đâu có cãi nhau
Gió nào không đổi đường sang
Gái đẹp điểm trang sao biết đẹp lòng
Nuôi ma nuôi phật nuôi trời
Đừng nuôi kẻ lười đêm ngày ở bên
--------------------------------------------------------
Ca dao (151)
Mùa mưa ruộng vẫn ngóng mưa
Yêu xa đêm thừa thì vẫn ngóng nhau
Đừng nghe cái miệng người tham
Răng cứng mài lưỡi đâu mòn đâu ai
Đường đời lo ấm lo no
Đừng nghe chuyện người mà thò mũi vô
Cây cành đẹp lá xuân thương
Cơm canh ngon miệng vợ thương trong nhà
Đêm đêm ngồi đón ánh sao
Áng mây phủ ngập đường nào thấy nhau
Làm người đừng có đỏng đanh
Không khác gì chó ba quanh mới nằm
Đừng coi nuc-nác thành vàng
Đừng tin miệng nói lại mang bầu về
Chờ cho đến tuổi khi già
Mấy anh làm biếng là cà ăn đâu
Ai chữa cho ớt khỏi cay
Chữa chim không cánh chữa ngày thành đêm
Trái chanh thì chua cả năm
Trái ớt làm bạn rau răm làm thầy
Đừng tham đừng nhái của ai
Khi mặc áo dài lại không biết tiếng Việt Nam
Trồng cây chẳng tưới nước non
Cũng như nuôi vịt đẻ con chẳng màng
Không ong sao có mật ong
Không gốc không nguồn sao lại ghét nhau
Ngó gà lông sắc trời trang
Ngó nàng thì ngó lúc nàng không tô
Học hành cho rõ học hành
Học được một chút đỏng đanh khoe tài
Nhiều suối gom lại thành sông
Bòn nhặt từng đồng thì mai cũng dư
Nước chảy thì đá cũng mòn
Dạy con thì dạy từ lúc còn non mới là
Không mây thì trời vẫn xanh
Sinh sống an lành đâu có cãi nhau
Gió nào không đổi đường sang
Gái đẹp điểm trang sao biết đẹp lòng
Nuôi ma nuôi phật nuôi trời
Đừng nuôi kẻ lười đêm ngày ở bên
--------------------------------------------------------
Ca dao (151)
Mùa mưa ruộng vẫn ngóng mưa
Yêu xa đêm thừa thì vẫn ngóng nhau
Đừng nghe cái miệng người tham
Răng cứng mài lưỡi đâu mòn đâu ai
Đường đời lo ấm lo no
Đừng nghe chuyện người mà thò mũi vô
Cây cành đẹp lá xuân thương
Cơm canh ngon miệng vợ thương trong nhà
Đêm đêm ngồi đón ánh sao
Áng mây phủ ngập đường nào thấy nhau
Làm người đừng có đỏng đanh
Không khác gì chó ba quanh mới nằm
Đừng coi nuc-nác thành vàng
Đừng tin miệng nói lại mang bầu về
Chờ cho đến tuổi khi già
Mấy anh làm biếng là cà ăn đâu
Ai chữa cho ớt khỏi cay
Chữa chim không cánh chữa ngày thành đêm
Trái chanh thì chua cả năm
Trái ớt làm bạn rau răm làm thầy
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (152)
Đừng học đừng chậm như rùa
Làm người lù đù sao đủ miếng ăn
Dối gian trộm cướp cả đời
Đứng trước mặt người nói chuyện đi tu
Dấu chân đã nhạt từ lâu
Sợ quên cả bóng bên nhau đêm về
Khôn ngoan để sống an toàn
Ăn ở tốt đẹp muôn vàn người thương
Còn sống ăn ở quá sang
Đến khi chết xuống chẳng mang được gì
Lợp nhà che nắng che mưa
Đến khi đêm thừa lại ngủ ngoài sân
Nâng khăn sửa túi là thường
Đừng để túi cạn cho vương cái nghèo
Ai ngu đan túi đựng trời
Ai ngu chờ ẵm trăng rơi rằm về
Cái già từng bước theo chân
Tuy rằng dừng bước vẫn không dừng già
Trái tiêu dù nhỏ vẫn cay
Tiến sành giá nhỏ cũng hay nếu bòn
----------------------------------------------------------
Ca dao (153)
Đồng tiền ngồi đếm biết ngay
Cái già sao đếm được ngày ra đi
Đàng hoàng cho rõ đàng hoàng
Đừng ngồi nấu vàng lại trộn chì thêm
Khen mình như tấm lụa đào
Hết duyên rồi lại xôn xao tìm chồng
Cây cong hay chọn mực cong
Đến khi lấy chồng chê lùn chê cao
Thấy bóng thì lại thương thầm
Đến khi biết tánh năm chân chẳng vừa
Gian người bớt một thêm hai
Đến khi gặp gái chẳng còn đồng xu
Đêm đen ngồi vẽ vầng trăng
Vẽ cả hình bóng đêm nằm xa nhau
Miệng người vang vọng khắp trời
Hơi đâu nghe nhặt cho vơi nỗi lòng
Chát chua vào miệng mới hay
Biếng làm biếng học sao hay cuộc đời
Hè nào trời đổ hạt sương
Đừng chờ duyên số cho buồn ngày mai
Đừng học đừng chậm như rùa
Làm người lù đù sao đủ miếng ăn
Dối gian trộm cướp cả đời
Đứng trước mặt người nói chuyện đi tu
Dấu chân đã nhạt từ lâu
Sợ quên cả bóng bên nhau đêm về
Khôn ngoan để sống an toàn
Ăn ở tốt đẹp muôn vàn người thương
Còn sống ăn ở quá sang
Đến khi chết xuống chẳng mang được gì
Lợp nhà che nắng che mưa
Đến khi đêm thừa lại ngủ ngoài sân
Nâng khăn sửa túi là thường
Đừng để túi cạn cho vương cái nghèo
Ai ngu đan túi đựng trời
Ai ngu chờ ẵm trăng rơi rằm về
Cái già từng bước theo chân
Tuy rằng dừng bước vẫn không dừng già
Trái tiêu dù nhỏ vẫn cay
Tiến sành giá nhỏ cũng hay nếu bòn
----------------------------------------------------------
Ca dao (153)
Đồng tiền ngồi đếm biết ngay
Cái già sao đếm được ngày ra đi
Đàng hoàng cho rõ đàng hoàng
Đừng ngồi nấu vàng lại trộn chì thêm
Khen mình như tấm lụa đào
Hết duyên rồi lại xôn xao tìm chồng
Cây cong hay chọn mực cong
Đến khi lấy chồng chê lùn chê cao
Thấy bóng thì lại thương thầm
Đến khi biết tánh năm chân chẳng vừa
Gian người bớt một thêm hai
Đến khi gặp gái chẳng còn đồng xu
Đêm đen ngồi vẽ vầng trăng
Vẽ cả hình bóng đêm nằm xa nhau
Miệng người vang vọng khắp trời
Hơi đâu nghe nhặt cho vơi nỗi lòng
Chát chua vào miệng mới hay
Biếng làm biếng học sao hay cuộc đời
Hè nào trời đổ hạt sương
Đừng chờ duyên số cho buồn ngày mai
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (154)
Trời xanh đâu có hạt mưa
Tiếng nói tiếng thừa đừng để vào tâm
Khuyên ta rồi hẵng khuyên người
Kìa bụng đang đói vẫn đòi khoe danh
Làm người cho rõ làm người
Đừng để người ghét người chê từng ngày
Đốt cây đốt củi mới là
Đừng đốt mái nhà rồi chạy theo trai
Lang thang ăn quả ăn quà
Người tốt ở nhà no bụng ăn cơm
Cầu cho mưa thuận gió hòa
Cầu cho ăn ở tuổi già bên nhau
Trời mưa nước đục rồi trong
Cãi lộn vợ chồng mới biết thương nhau
Một năm có một mùa hè
Dù vợ không đẹp đừng nghe miệng người
Đùng đùng như tiếng sấm vang
Đừng đo đừng cãi la làng nhục thân
Mèo khôn mang chuột về nhà
Người khôn la cà nhặt chuyện khắp nơi
-----------------------------------------------------
Ca dao (155)
Đừng hoc cái thói ham chơi
Hãy chăm chỉ hoài mai ngày ấm thân
Lông gà tô sắc ngày đêm
Sắc người tô được đêm sang lại tàn
Mở miệng cho có người thương
Đừng mở cái miệng như thiên lôi đáng người
Đêm nằm gió thổi tai nghe
Những người độc ác chẳng che được trời
Đừng khoe với đất với trời
Hãy khoe với người bên cạnh ngày đêm
Đường sầu không có bóng trăng
Lòng sầu không có bóng nàng nằm bên
Tiếng đồn tiếng nói xôn xao
Đừng nghe đừng nhặt vào lòng buồn tâm
Không đợi trăng đến từng rằm
Không đợi đêm nằm vợ tốt cũng bên
Đường đời đừng chạy quá nhanh
Làm ăn chẳng thành rồi lại ăn xin
Ao nào mà chẳng có bùn
Đường đời thì cũng khi buồn khi vui
Trời xanh đâu có hạt mưa
Tiếng nói tiếng thừa đừng để vào tâm
Khuyên ta rồi hẵng khuyên người
Kìa bụng đang đói vẫn đòi khoe danh
Làm người cho rõ làm người
Đừng để người ghét người chê từng ngày
Đốt cây đốt củi mới là
Đừng đốt mái nhà rồi chạy theo trai
Lang thang ăn quả ăn quà
Người tốt ở nhà no bụng ăn cơm
Cầu cho mưa thuận gió hòa
Cầu cho ăn ở tuổi già bên nhau
Trời mưa nước đục rồi trong
Cãi lộn vợ chồng mới biết thương nhau
Một năm có một mùa hè
Dù vợ không đẹp đừng nghe miệng người
Đùng đùng như tiếng sấm vang
Đừng đo đừng cãi la làng nhục thân
Mèo khôn mang chuột về nhà
Người khôn la cà nhặt chuyện khắp nơi
-----------------------------------------------------
Ca dao (155)
Đừng hoc cái thói ham chơi
Hãy chăm chỉ hoài mai ngày ấm thân
Lông gà tô sắc ngày đêm
Sắc người tô được đêm sang lại tàn
Mở miệng cho có người thương
Đừng mở cái miệng như thiên lôi đáng người
Đêm nằm gió thổi tai nghe
Những người độc ác chẳng che được trời
Đừng khoe với đất với trời
Hãy khoe với người bên cạnh ngày đêm
Đường sầu không có bóng trăng
Lòng sầu không có bóng nàng nằm bên
Tiếng đồn tiếng nói xôn xao
Đừng nghe đừng nhặt vào lòng buồn tâm
Không đợi trăng đến từng rằm
Không đợi đêm nằm vợ tốt cũng bên
Đường đời đừng chạy quá nhanh
Làm ăn chẳng thành rồi lại ăn xin
Ao nào mà chẳng có bùn
Đường đời thì cũng khi buồn khi vui
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (156)
Lươn nào không thích vũng lầy
Gái nào không thích thương rầy sắc son
Đừng nghe tàu lá cây than
Đến khi ngừng gió lại yên như là
Vào làng mắt lé lé theo
Vào làng miệng méo méo theo dân làng
Khế chua thì vẫn có mùa
Làm người đừng có cay chua một đời
Làm người thì bạn với người
Đừng có làm bạn đười ươi trong rừng
Đừng nghĩ thua thắng với đời
Hãy nghĩ trong lòng ai cũng như ta
Ai biết thế gian thương mình
Hãy chuẩn bị lòng ai mình cũng thương
Chó khôn đâu nói tiếng người
Khỉ khôn đâu nấu được nồi cơm ăn
Tiên đẹp bay ở trên trời
Hết duyên thì lại xuống ngồi trần gian
Hoa đẹp thiên sắc điểm trang
Người đẹp phũ phàng đôi mắt người qua
-----------------------------------------------------------
Ca dao (157)
Hoa thơm gửi sắc mùa xuần
Lòng người thơm tho cũng gần người thăm
Điểm trang thay sắc thay hình
Khi lấy chồng về chồng cũng bỏ xa
Đừng có rước họa vào thân
Đừng lang thang với tiếng gần tiếng xa
Tiếng đồn vang khắp biển đông
Bịt tai tiếng trước nó phồng tiếng sau
Ăn hoang tiếng hại với người
Một ngày mai đến chẳng người ở bên
Hỏi thầy thầy mắc tụng kinh
Hỏi nàng nàng nói ăn chay ba chồng
Ăn cá thì lại hóc xương
Gặp nàng thì gặp nàng tiên không trần
Thương nàng cho rõ là nàng
Hãy coi cho kỹ mẹ nàng nên coi
Người đẹp nói chẵn nói chang
Người xấu nói tiếng dịu dàng dễ thương
Nhịn người thì nhịn khi sai
Đừng nhịn với người tánh nết gia thâm
Lươn nào không thích vũng lầy
Gái nào không thích thương rầy sắc son
Đừng nghe tàu lá cây than
Đến khi ngừng gió lại yên như là
Vào làng mắt lé lé theo
Vào làng miệng méo méo theo dân làng
Khế chua thì vẫn có mùa
Làm người đừng có cay chua một đời
Làm người thì bạn với người
Đừng có làm bạn đười ươi trong rừng
Đừng nghĩ thua thắng với đời
Hãy nghĩ trong lòng ai cũng như ta
Ai biết thế gian thương mình
Hãy chuẩn bị lòng ai mình cũng thương
Chó khôn đâu nói tiếng người
Khỉ khôn đâu nấu được nồi cơm ăn
Tiên đẹp bay ở trên trời
Hết duyên thì lại xuống ngồi trần gian
Hoa đẹp thiên sắc điểm trang
Người đẹp phũ phàng đôi mắt người qua
-----------------------------------------------------------
Ca dao (157)
Hoa thơm gửi sắc mùa xuần
Lòng người thơm tho cũng gần người thăm
Điểm trang thay sắc thay hình
Khi lấy chồng về chồng cũng bỏ xa
Đừng có rước họa vào thân
Đừng lang thang với tiếng gần tiếng xa
Tiếng đồn vang khắp biển đông
Bịt tai tiếng trước nó phồng tiếng sau
Ăn hoang tiếng hại với người
Một ngày mai đến chẳng người ở bên
Hỏi thầy thầy mắc tụng kinh
Hỏi nàng nàng nói ăn chay ba chồng
Ăn cá thì lại hóc xương
Gặp nàng thì gặp nàng tiên không trần
Thương nàng cho rõ là nàng
Hãy coi cho kỹ mẹ nàng nên coi
Người đẹp nói chẵn nói chang
Người xấu nói tiếng dịu dàng dễ thương
Nhịn người thì nhịn khi sai
Đừng nhịn với người tánh nết gia thâm
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (158)
Ngó trời chẳng thấy đẹp tươi
Ngó xuống vợ người lại đẹp hơn ai
Ngó sắc mình đẹp trong gương
Ngó sắc bên đường chẳng đẹp hơn ta
Đường dài tán gái chẳng chê
Đến khi đã biết cô kia ba chồng
Ở nhà cơm nước thì than
Ra đường ăn muối ham đêm ham ngày
Nhiều cô vợ đẹp ngoài đường
Ở nhà với chồng thường thường như ma
Ngó trai con mắt đen sì
Ở nhà ngó chồng mắt quỷ mắt ma
Không khen thì mặt lại nhăn
Người khen thì lại đỏng đanh khoe hình
Nhặt một tàu lá che mưa
Sao che được hết cay chua miệng người
Nhặt than thì sợ tay đen
Ra đường gặp gái tay đen cũng mò
Nhăn nhăn nhó nhó biếng làm
Gái khen gái nịnh lại ham khoe tài
----------------------------------------------------------
Ca dao (159)
Chưa chồng tô sắc đẹp tươi
Khi lấy chồng rồi đười ươi không bằng
Đừng khen khỉ biết trèo cây
Ai khoe cá lội ai ngồi vẽ trăng
Nấu cơm đãi chồng thì than
Nấu đãi thiên hạ lại ham hằng ngày
Khen dơi nằm ngủ quay đầu
Khen nàng nàng giỏi làm dâu bảy nhà
Từng ngày cãi chửi chẳng vơi
Quay sang hàng xóm nói lời từ bi
Thương nhau ăn ít no nhiều
Ghét nhau thì cũng ngập điều chán chê
Vợ chồng ăn vụng sau lưng
Khi thấy chồng té lại bưng miệng cười
Thiếu cá thiếu thịt không sao
Vợ chồng êm ấm cũng xong cơm chiều
Nợ tiền thì trả bằng tiền
Đừng trả bằng tiếng than phiền dối gian
Người tham nơi nào cũng tham
Tham cả vẩy cá vẩy tôm ăn thừa
Ngó trời chẳng thấy đẹp tươi
Ngó xuống vợ người lại đẹp hơn ai
Ngó sắc mình đẹp trong gương
Ngó sắc bên đường chẳng đẹp hơn ta
Đường dài tán gái chẳng chê
Đến khi đã biết cô kia ba chồng
Ở nhà cơm nước thì than
Ra đường ăn muối ham đêm ham ngày
Nhiều cô vợ đẹp ngoài đường
Ở nhà với chồng thường thường như ma
Ngó trai con mắt đen sì
Ở nhà ngó chồng mắt quỷ mắt ma
Không khen thì mặt lại nhăn
Người khen thì lại đỏng đanh khoe hình
Nhặt một tàu lá che mưa
Sao che được hết cay chua miệng người
Nhặt than thì sợ tay đen
Ra đường gặp gái tay đen cũng mò
Nhăn nhăn nhó nhó biếng làm
Gái khen gái nịnh lại ham khoe tài
----------------------------------------------------------
Ca dao (159)
Chưa chồng tô sắc đẹp tươi
Khi lấy chồng rồi đười ươi không bằng
Đừng khen khỉ biết trèo cây
Ai khoe cá lội ai ngồi vẽ trăng
Nấu cơm đãi chồng thì than
Nấu đãi thiên hạ lại ham hằng ngày
Khen dơi nằm ngủ quay đầu
Khen nàng nàng giỏi làm dâu bảy nhà
Từng ngày cãi chửi chẳng vơi
Quay sang hàng xóm nói lời từ bi
Thương nhau ăn ít no nhiều
Ghét nhau thì cũng ngập điều chán chê
Vợ chồng ăn vụng sau lưng
Khi thấy chồng té lại bưng miệng cười
Thiếu cá thiếu thịt không sao
Vợ chồng êm ấm cũng xong cơm chiều
Nợ tiền thì trả bằng tiền
Đừng trả bằng tiếng than phiền dối gian
Người tham nơi nào cũng tham
Tham cả vẩy cá vẩy tôm ăn thừa
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (160)
Ăn không cái gì cũng ngon
Tiêu tiền ăn phở chẳng ngon chút nào
Lá rụng nối lại sao tươi
Chẳng học chẳng giỏi chê người lấy danh
Càng quen càng nhớ tới nhau
Càng làm càng giàu lại càng ghen đua
Thừa ăn một miếng chẳng bòn
Thừa tiền thừa bạc lại bòn cho trai
Đường đời nhiều lúc chẳng no
Hai chân chẳng bước lại co lên nằm
Hai tay đã có chẳng sài
Sài hai chân bước đêm ngày lang thang
Tán gái thì lại chẳng chăm
Đến khi thăm nàng nàng đã có con
Chăm học có ngày giỏi giang
Như cát gió thổi thì vàng hiện ra
Phận gái lo điểm lo trang
Lo hoa nở muộn lo già hết duyên
Sanh con mà chẳng có chồng
Kiếm tìm cả làng chẳng biết con ai
-------------------------------------------------------
Ca dao (161)
Lấy bùn mà phết lên tay
Lấy chuyện thiên hạ mà gây nhọc lòng
Gần rệp cho biết mùi hôi
Gần người cho biết bên người ra sao
Quen chim nên biết chim bay
Quen người nên biết đường xa thế nào
Ai đốt cháy được mây trời
Ai đốt cháy hạt sương rơi từng mùa
Ngó trăng trăng đẹp trà say
Ngó người người đẹp loay hoay đi tìm
Miếng ngon thì nhớ chẳng quên
Gái đẹp thì vẫn nhớ em chẳng mòn
Má hồng thì để tặng chồng
Má hồng nào tặng người dưng hàng ngày
Hết duyên ham sắc ham son
Tô rồi chẳng khác quỷ non ma già
Má hồng hãy tặng cho chồng
Đừng tặng nhiều chàng ham nịnh ham vui
Mai sau sao giỏi với đời
Bây giờ ngồi xuống ham chơi cả ngày
Ăn không cái gì cũng ngon
Tiêu tiền ăn phở chẳng ngon chút nào
Lá rụng nối lại sao tươi
Chẳng học chẳng giỏi chê người lấy danh
Càng quen càng nhớ tới nhau
Càng làm càng giàu lại càng ghen đua
Thừa ăn một miếng chẳng bòn
Thừa tiền thừa bạc lại bòn cho trai
Đường đời nhiều lúc chẳng no
Hai chân chẳng bước lại co lên nằm
Hai tay đã có chẳng sài
Sài hai chân bước đêm ngày lang thang
Tán gái thì lại chẳng chăm
Đến khi thăm nàng nàng đã có con
Chăm học có ngày giỏi giang
Như cát gió thổi thì vàng hiện ra
Phận gái lo điểm lo trang
Lo hoa nở muộn lo già hết duyên
Sanh con mà chẳng có chồng
Kiếm tìm cả làng chẳng biết con ai
-------------------------------------------------------
Ca dao (161)
Lấy bùn mà phết lên tay
Lấy chuyện thiên hạ mà gây nhọc lòng
Gần rệp cho biết mùi hôi
Gần người cho biết bên người ra sao
Quen chim nên biết chim bay
Quen người nên biết đường xa thế nào
Ai đốt cháy được mây trời
Ai đốt cháy hạt sương rơi từng mùa
Ngó trăng trăng đẹp trà say
Ngó người người đẹp loay hoay đi tìm
Miếng ngon thì nhớ chẳng quên
Gái đẹp thì vẫn nhớ em chẳng mòn
Má hồng thì để tặng chồng
Má hồng nào tặng người dưng hàng ngày
Hết duyên ham sắc ham son
Tô rồi chẳng khác quỷ non ma già
Má hồng hãy tặng cho chồng
Đừng tặng nhiều chàng ham nịnh ham vui
Mai sau sao giỏi với đời
Bây giờ ngồi xuống ham chơi cả ngày
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao ( 162)
Màn hoa lại rải chiếu manh
Vợ chồng an lành đỏng đảnh ly hôn
Thấy đẹp nhớ mãi chẳng quên
Ngồi bên cạnh vợ lại khen người ngoài
Mái nhà có vợ có chồng
Người khen má hồng lại bỏ chồng theo trai
Ở nhà nói cọc nói cằn
Ra đường gặp gái biến thành thầy tu
Lời tục lời tỉu chẳng quên
Lời hay ý đẹp chẳng biên vào lòng
Chẳng học cho giỏi cho giang
Đi học ăn trộm lang thang xó đường
Không đẹp lại muốn người khen
Không có ai thèm ngồi bàn phấn son
Làm người lưng cứng chẳng cong
Không cúi đào đất lại mong được vàng
Đi làm cho chỉ cho chăm
Dài lưng tốn vải chẳng mong được gì
Có hên mới được vợ chung
Một vợ nhiều chồng thì giúp nhau nuôi
.......................................................................
Ca dao (163)
May thay được vợ đẹp tươi
Khi cưới nhau rồi lại héo hơn rau
Làm gì chê khó lưng đau
Chèo thuyền xa mạc biết đâu là bờ
Nấu cơm chẳng biết đậy vung
Đến khi lấy chồng lung tung đầu đường
Mẹ gà con vịt nào vui
Con chồng con vợ người đời lắm ghen
Mèo nhỏ muốn bắt chuột to
Những người làm biếng hay so đo chuyện đời
Không phải một đồng tiền chinh
Một đồng tiền sành vợ chồng cũng no
Bên cạnh có một cục vàng
Lơ mơ bỏ mất lại than với trời
Còn duyên ngồi đón hoa xuân
Hết duyên rồi lại chẳng gần được ai
Nói lác nói phét chẳng thua
Đi vào mượn lược thầy sư trong chùa
Lá vàng chờ đón gió thu
Yêu nhau thì ngóng trời mưa cũng chờ
Màn hoa lại rải chiếu manh
Vợ chồng an lành đỏng đảnh ly hôn
Thấy đẹp nhớ mãi chẳng quên
Ngồi bên cạnh vợ lại khen người ngoài
Mái nhà có vợ có chồng
Người khen má hồng lại bỏ chồng theo trai
Ở nhà nói cọc nói cằn
Ra đường gặp gái biến thành thầy tu
Lời tục lời tỉu chẳng quên
Lời hay ý đẹp chẳng biên vào lòng
Chẳng học cho giỏi cho giang
Đi học ăn trộm lang thang xó đường
Không đẹp lại muốn người khen
Không có ai thèm ngồi bàn phấn son
Làm người lưng cứng chẳng cong
Không cúi đào đất lại mong được vàng
Đi làm cho chỉ cho chăm
Dài lưng tốn vải chẳng mong được gì
Có hên mới được vợ chung
Một vợ nhiều chồng thì giúp nhau nuôi
.......................................................................
Ca dao (163)
May thay được vợ đẹp tươi
Khi cưới nhau rồi lại héo hơn rau
Làm gì chê khó lưng đau
Chèo thuyền xa mạc biết đâu là bờ
Nấu cơm chẳng biết đậy vung
Đến khi lấy chồng lung tung đầu đường
Mẹ gà con vịt nào vui
Con chồng con vợ người đời lắm ghen
Mèo nhỏ muốn bắt chuột to
Những người làm biếng hay so đo chuyện đời
Không phải một đồng tiền chinh
Một đồng tiền sành vợ chồng cũng no
Bên cạnh có một cục vàng
Lơ mơ bỏ mất lại than với trời
Còn duyên ngồi đón hoa xuân
Hết duyên rồi lại chẳng gần được ai
Nói lác nói phét chẳng thua
Đi vào mượn lược thầy sư trong chùa
Lá vàng chờ đón gió thu
Yêu nhau thì ngóng trời mưa cũng chờ
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (164)
Đâu ai hãm được trời mưa
Vợ tôi đi bừa chẳng có dù che
Đẹp ba mươi tuổi vẫn mừng
Thêm ba mươi tuổi vẫn có người yêu
Đừng lo không chồng muộn con
Lấy mười đứa trước hẵng tô son tìm chồng
Sao cô đi mượn chồng làng
Con cô khắp làng mà lại vẫn ham
Lấy tiền đi kiếm mua tiên
Mua về rồi lại than phiền ngày đêm
Biếng làm không đứng không đi
Tật nào nết đó ngồi lì chờ ăn
Ăn chay niệm phật khấn trời
Cái già trời cũng chẳng chừa cho ai
Nuôi heo nuôi béo nuôi ăn
Nuôi chồng thì lại chẳng ăn ngon gì
Trước chồng quý quý cưng cưng
Sau chồng thì lại người dưng đón chờ
Trời đùa số phận với ai
Làm nhiều ăn ít thì mai có tiền
Đâu ai hãm được trời mưa
Vợ tôi đi bừa chẳng có dù che
Đẹp ba mươi tuổi vẫn mừng
Thêm ba mươi tuổi vẫn có người yêu
Đừng lo không chồng muộn con
Lấy mười đứa trước hẵng tô son tìm chồng
Sao cô đi mượn chồng làng
Con cô khắp làng mà lại vẫn ham
Lấy tiền đi kiếm mua tiên
Mua về rồi lại than phiền ngày đêm
Biếng làm không đứng không đi
Tật nào nết đó ngồi lì chờ ăn
Ăn chay niệm phật khấn trời
Cái già trời cũng chẳng chừa cho ai
Nuôi heo nuôi béo nuôi ăn
Nuôi chồng thì lại chẳng ăn ngon gì
Trước chồng quý quý cưng cưng
Sau chồng thì lại người dưng đón chờ
Trời đùa số phận với ai
Làm nhiều ăn ít thì mai có tiền
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (165)
Tụng kinh niệm phật trên môi
Trong lòng chẳng có phật ngồi trong tâm
Tiếng thơm ai cũng muốn nghe
Tiếng thối cũng chẳng che được miệng người
Tiếng ghen tiếng gả trên môi
Bao giờ xóa hết lòng người thế gian
Gió thu bẻ lá vàng rơi
Xuân về sắc bóng người đời vẫn mong
Đừng ngồi đếm hạt mưa rơi
Hãy ngồi ngồi xóa biếng lười trong tâm
Ngồi không đi mượn răng gà
Vào chùa mượn lược ở nhà mượn cơm
Mười lăm trời đẻ vầng trăng
Hãy nhặt để dành khỏi mai khuyết đi
Tuồng đời có bảy có ba
Có cửa có nhà mà chẳng biết lo
Ham vui chi quá hỡi đời
Bữa cơm không mời chồng người chẳng tha
Ngồi ghe đừng quên ngó nước
Đường đời đi trước đừng quên kẻ sau
Tụng kinh niệm phật trên môi
Trong lòng chẳng có phật ngồi trong tâm
Tiếng thơm ai cũng muốn nghe
Tiếng thối cũng chẳng che được miệng người
Tiếng ghen tiếng gả trên môi
Bao giờ xóa hết lòng người thế gian
Gió thu bẻ lá vàng rơi
Xuân về sắc bóng người đời vẫn mong
Đừng ngồi đếm hạt mưa rơi
Hãy ngồi ngồi xóa biếng lười trong tâm
Ngồi không đi mượn răng gà
Vào chùa mượn lược ở nhà mượn cơm
Mười lăm trời đẻ vầng trăng
Hãy nhặt để dành khỏi mai khuyết đi
Tuồng đời có bảy có ba
Có cửa có nhà mà chẳng biết lo
Ham vui chi quá hỡi đời
Bữa cơm không mời chồng người chẳng tha
Ngồi ghe đừng quên ngó nước
Đường đời đi trước đừng quên kẻ sau
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (166)
Lên cây đừng quên vịn cành
Đường đời hãy làm đừng có vịn ai
Tham bát thì bỏ cả mâm
Khi thấy tiền đồng chẳng nhặt lại chê
Nước sôi ai tưới lên cây
Rượu nào mà uống không say mới là
Bên người trách trách chê chê
Hết duyên rồi lại đứng đi một mình
Lửa nào cũng nóng ai ơi
Đến khi người nóng xa nơi mà ngồi
Mưa nào đổ hạt khăp nơi
Đời người thì cũng mưa rơi bão dầm
Nơi nào không ẩm có rêu
Nơi nào không có tình yêu duyên đời
Trời xanh mây trắng tô màu
Phấn son tô sắc biết đâu lòng người
Nước sông chẳng dừng chờ ai
Làm người đừng chờ giấc mơ đêm về
Trồng hoa lại chẳng có bông
Thành vợ thành chồng mỗi người mỗi đi
---------------------------------------------------------
Ca dao (167)
Trồng hoa chẳng tưới nườc hoa
Có cửa có nhà mà chẳng chăm lo
Trời khoe trời rộng hơn ai
Gái khoe sắc đẹp bao người viếng thăm
Nuôi ong thì ngọt bờ môi
Trồng chanh thì lại đứng ngồi chẳng yên
Chua cay mặn ngọt trên môi
Hãy chọn những lời làm người vui nghe
Đâu ai chờ ẵm núi non
Đâu ai chờ vịt ấp con đâu mà
Nuôi cá ăn vẩy đâu ai
Trứng gà ăn vỏ thương người vợ chung
Kiếp tằm cũng khổ vì tơ
Kiếp người cũng khổ khi bơ vơ một mình
Gió chiều thay đổi theo mùa
Biếng làm đừng có đổ thừa cho nhau
Ra đường cơm nóng canh ngon
Ở nhà cơm nguội chẳng còn mà ăn
Đi đêm thì lại sợ ma
Ở nhà sợ vợ thì ra anh hùng
Lên cây đừng quên vịn cành
Đường đời hãy làm đừng có vịn ai
Tham bát thì bỏ cả mâm
Khi thấy tiền đồng chẳng nhặt lại chê
Nước sôi ai tưới lên cây
Rượu nào mà uống không say mới là
Bên người trách trách chê chê
Hết duyên rồi lại đứng đi một mình
Lửa nào cũng nóng ai ơi
Đến khi người nóng xa nơi mà ngồi
Mưa nào đổ hạt khăp nơi
Đời người thì cũng mưa rơi bão dầm
Nơi nào không ẩm có rêu
Nơi nào không có tình yêu duyên đời
Trời xanh mây trắng tô màu
Phấn son tô sắc biết đâu lòng người
Nước sông chẳng dừng chờ ai
Làm người đừng chờ giấc mơ đêm về
Trồng hoa lại chẳng có bông
Thành vợ thành chồng mỗi người mỗi đi
---------------------------------------------------------
Ca dao (167)
Trồng hoa chẳng tưới nườc hoa
Có cửa có nhà mà chẳng chăm lo
Trời khoe trời rộng hơn ai
Gái khoe sắc đẹp bao người viếng thăm
Nuôi ong thì ngọt bờ môi
Trồng chanh thì lại đứng ngồi chẳng yên
Chua cay mặn ngọt trên môi
Hãy chọn những lời làm người vui nghe
Đâu ai chờ ẵm núi non
Đâu ai chờ vịt ấp con đâu mà
Nuôi cá ăn vẩy đâu ai
Trứng gà ăn vỏ thương người vợ chung
Kiếp tằm cũng khổ vì tơ
Kiếp người cũng khổ khi bơ vơ một mình
Gió chiều thay đổi theo mùa
Biếng làm đừng có đổ thừa cho nhau
Ra đường cơm nóng canh ngon
Ở nhà cơm nguội chẳng còn mà ăn
Đi đêm thì lại sợ ma
Ở nhà sợ vợ thì ra anh hùng
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (168)
Ruộng đồng chờ mượn hạt mưa
Làm người đừng mượn vợ thừa ở chung
Thương vợ đừng tặng phấn son
Hãy kiếm hãy nhặt của ngon tặng nàng
Ra đường đừng nhặt của rơi
Dù mới của mình nhưng cũ người ta
Sau người chém đá chém mâm
Người chẳng nghe thấy bận tâm một mình
Đừng có rung nước ao nhà
Để mây tôi trốn trăng ngà tôi đi
Khi bòn bòn nhặt từng đồng
Lời khen anh hùng thi lại đem cho
Ban ngày khoe đẹp khoe sang
Tối lặn mặt trời ra đường khoe thân
Núi nào rung động lung lay
Gái tốt mà lại thích thay nhiều chồng
Lắm tiền lắm bạc lắm lo
Không tiền không bạc thích khoe mình giàu
Vợ tôi hay lỡ hay lầm
Khi ra ngoài đồng lầm chồng người ta
----------------------------------------------------------------
Ca dao (169)
Lấp sông lấp suối là thường
Ai lấp được tiếng miệng người mới hay
Làm người quyết chí quyết tâm
Cái nợ cái nần đừng khoác mang theo
Cây vui khi gió viếng thăm
Chồng vui khi có vợ nằm đêm bên
Đừng nghe miệng kẻ nịnh thần
Đừng kết bạn gần mang họa vào thân
Cơn gió đến uốn áng mây
Cơn nghèo đến uốn đường đời biết lo
Ăn to nói lớn làm chi
Đến khi nghèo về chẳng biết cậy ai
Nồi nào vung ấy mới là
Đầu nào nón ấy là người biết lo
Nợ trời thì trả cho trời
Nợ vợ thì trả một đời bên nhau
Trên đời đừng có ép duyên
Yêu thương thì cũng đến phiên thôi mà
Đừng quen khoe sắc khoe tài
Cô kia chồng bỏ khoe tài như không
Ruộng đồng chờ mượn hạt mưa
Làm người đừng mượn vợ thừa ở chung
Thương vợ đừng tặng phấn son
Hãy kiếm hãy nhặt của ngon tặng nàng
Ra đường đừng nhặt của rơi
Dù mới của mình nhưng cũ người ta
Sau người chém đá chém mâm
Người chẳng nghe thấy bận tâm một mình
Đừng có rung nước ao nhà
Để mây tôi trốn trăng ngà tôi đi
Khi bòn bòn nhặt từng đồng
Lời khen anh hùng thi lại đem cho
Ban ngày khoe đẹp khoe sang
Tối lặn mặt trời ra đường khoe thân
Núi nào rung động lung lay
Gái tốt mà lại thích thay nhiều chồng
Lắm tiền lắm bạc lắm lo
Không tiền không bạc thích khoe mình giàu
Vợ tôi hay lỡ hay lầm
Khi ra ngoài đồng lầm chồng người ta
----------------------------------------------------------------
Ca dao (169)
Lấp sông lấp suối là thường
Ai lấp được tiếng miệng người mới hay
Làm người quyết chí quyết tâm
Cái nợ cái nần đừng khoác mang theo
Cây vui khi gió viếng thăm
Chồng vui khi có vợ nằm đêm bên
Đừng nghe miệng kẻ nịnh thần
Đừng kết bạn gần mang họa vào thân
Cơn gió đến uốn áng mây
Cơn nghèo đến uốn đường đời biết lo
Ăn to nói lớn làm chi
Đến khi nghèo về chẳng biết cậy ai
Nồi nào vung ấy mới là
Đầu nào nón ấy là người biết lo
Nợ trời thì trả cho trời
Nợ vợ thì trả một đời bên nhau
Trên đời đừng có ép duyên
Yêu thương thì cũng đến phiên thôi mà
Đừng quen khoe sắc khoe tài
Cô kia chồng bỏ khoe tài như không
mongtho
Re: Ca dao
Ca dao (170)
Yêu nhau khi ở bên nhau
Đừng để tiếng sầu đêm ngày bên tai
Tuổi đời không mấy cũng già
Tiếng đời cũng như trăng ngà ngàn năm
Bóng trưa đã xế ngang đầu
Vẫn còn chưa dậy mai sau ăn gì
Đố ai biết tuổi núi non
Đố ai biết gái phấn son đẹp lòng
Yêu nhau thì bảo nhau cùng
Lấy nhau thì chẳng ở chung mái nhà
Thành nào ngăn khói ngăn mưa
Yêu nhau chẳng có lời thừa cho nhau
Bướm nào không thích hoa tươi
Lấy vợ đừng lấy vợ người nhục tâm
Có phúc thì được chồng ngu
Ít ăn ít mặc ít đu theo người
Hết duyên thì hết đi rồi
Còn giá đâu nữa để người ước ao
Lang thang chẳng nghĩ chuyện đời
Đến khi khốn khó đổ cho trời gần xa
------------------------------------------------
Ca dao (171)
Phấn son cũng chẳng thành tiên
Đến khi ở gần thêm phiền âu lo
Người tốt một đời gieo nhân
Người ngu gieo họa vào thân từng ngày
Mê man một tiếng lời khen
Đem bỏ vào túi lại tìm không ra
Gió rung tàu lá hàng ngày
Đường đời đừng có mê say qua mùa
Miếng chua miếng ngọt đi chung
Đường đời đừng có săn lùng lời khen
Dơi nào không ngủ quay đầu
Gà nào không gáy đêm thâu báo giờ
Cò nào mà ngủ hai chân
Vợ chồng mà lại chẳng gần đêm bên
Cái dù che nắng che mưa
Một miếng cơm thừa thì đừng đổ đi
Trâu nào không học kéo cầy
Người mà không học sao đầy túi khôn
Dù cho áo rách cũng mang
Cơm canh đủ bụng như làng thì thôi
Yêu nhau khi ở bên nhau
Đừng để tiếng sầu đêm ngày bên tai
Tuổi đời không mấy cũng già
Tiếng đời cũng như trăng ngà ngàn năm
Bóng trưa đã xế ngang đầu
Vẫn còn chưa dậy mai sau ăn gì
Đố ai biết tuổi núi non
Đố ai biết gái phấn son đẹp lòng
Yêu nhau thì bảo nhau cùng
Lấy nhau thì chẳng ở chung mái nhà
Thành nào ngăn khói ngăn mưa
Yêu nhau chẳng có lời thừa cho nhau
Bướm nào không thích hoa tươi
Lấy vợ đừng lấy vợ người nhục tâm
Có phúc thì được chồng ngu
Ít ăn ít mặc ít đu theo người
Hết duyên thì hết đi rồi
Còn giá đâu nữa để người ước ao
Lang thang chẳng nghĩ chuyện đời
Đến khi khốn khó đổ cho trời gần xa
------------------------------------------------
Ca dao (171)
Phấn son cũng chẳng thành tiên
Đến khi ở gần thêm phiền âu lo
Người tốt một đời gieo nhân
Người ngu gieo họa vào thân từng ngày
Mê man một tiếng lời khen
Đem bỏ vào túi lại tìm không ra
Gió rung tàu lá hàng ngày
Đường đời đừng có mê say qua mùa
Miếng chua miếng ngọt đi chung
Đường đời đừng có săn lùng lời khen
Dơi nào không ngủ quay đầu
Gà nào không gáy đêm thâu báo giờ
Cò nào mà ngủ hai chân
Vợ chồng mà lại chẳng gần đêm bên
Cái dù che nắng che mưa
Một miếng cơm thừa thì đừng đổ đi
Trâu nào không học kéo cầy
Người mà không học sao đầy túi khôn
Dù cho áo rách cũng mang
Cơm canh đủ bụng như làng thì thôi
mongtho
Page 8 of 9 • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9
Page 8 of 9
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum