Thơ Sưu Tầm
Page 1 of 1 • Share
Thơ Sưu Tầm
Thu Về!
Em về,ảo mỏng mù sương
Nghiêng hồn sông núi, lạc đường chim bay
Ta - con đường - đứng cuối ngày
Lặng thinh hứng lá rụng đầy hai vai
Đường xưa in những dấu hài
Giẫm trên lá. Vỡ. Một thời yêu nhau
Chênh vênh nửa mảnh tình sầu
Cùng trăng - bạc trắng một mầu thiên thu
Đêm, ta hóa kiềp sa mù
Bay trên đỉnh núi dật dờ. Đợi em
Hồn ta như phiến đá mềm
Nằm yên nghe gió lộng trời: nhớ, thương
Em về hương tóc còn vương
Ngẩn ngơ ta đứng giữa đường - mộng du
(CV)
Em về,ảo mỏng mù sương
Nghiêng hồn sông núi, lạc đường chim bay
Ta - con đường - đứng cuối ngày
Lặng thinh hứng lá rụng đầy hai vai
Đường xưa in những dấu hài
Giẫm trên lá. Vỡ. Một thời yêu nhau
Chênh vênh nửa mảnh tình sầu
Cùng trăng - bạc trắng một mầu thiên thu
Đêm, ta hóa kiềp sa mù
Bay trên đỉnh núi dật dờ. Đợi em
Hồn ta như phiến đá mềm
Nằm yên nghe gió lộng trời: nhớ, thương
Em về hương tóc còn vương
Ngẩn ngơ ta đứng giữa đường - mộng du
(CV)
Chuatunglangquen
Re: Thơ Sưu Tầm
Em Hãy Cứ Là Người Tình Thầm Lặng!
*Em là nắng nhạt chiều hè trăn trở
Là cơn mưa dang dở lối anh về
Là con sóng dào đạt những đam mê
Ôm bờ cát đọng câu thề khờ dại
*Em là ai khiến lòng anh mê mãi
Là cơn ngâu tê tái tháng bảy buồn
Em là chiều trĩu nặng lúc hoàng hôn
Say đắm đợi nụ hôn nồng hoang hoải
*Em là sương sót đầu cành đọng lại
Mong manh nhiều đâu phải của riêng anh
Em là gió níu kéo buổi hạ xanh
Là cơn bão chòng chành đời phiêu bạt
*Em là ai mà anh luôn khao khát
Một vòng tay thơm mát dịu chiều hè
Em là người mà anh muốn chở che
Muốn gần gũi lặng nghe từng đêm vắng
Em hãy cứ là người tình thầm lặng
Trọn đời này.....
Mê đắm....
Trái tim tôi!
THơ : Hồng Giang
Chuatunglangquen
Re: Thơ Sưu Tầm
Một Chút
Một ngàn năm chờ đợi cõi U Minh
Chút tình riêng gửi nhành hoa bỉ ngạn
Luyến lưu ai, đỏ Hoàng Tuyền mấy đoạn?
Thương người không thấy người, như lá chẳng thấy hoa.
Một chữ “Thương” lạc lõng trên Nại Hà
Chút tơ lòng rơi Vong Xuyên róc rách
Buồn thì không, nhưng lòng đau như cắt
Người chờ người, chờ đến phải chia xa
Thì đành thôi, ta cạn chén Mạnh Bà
Muốn quên hết nhưng lòng còn e sợ
Giữ được nhau cần biết bao duyên nợ
Người hứa rồi, mà Nguyệt Lão nở quên.
Đành ngày sau chẳng nhớ mặt, nhớ tên
Buông một khắc, xa đời đời kiếp kiếp.
ST
Một ngàn năm chờ đợi cõi U Minh
Chút tình riêng gửi nhành hoa bỉ ngạn
Luyến lưu ai, đỏ Hoàng Tuyền mấy đoạn?
Thương người không thấy người, như lá chẳng thấy hoa.
Một chữ “Thương” lạc lõng trên Nại Hà
Chút tơ lòng rơi Vong Xuyên róc rách
Buồn thì không, nhưng lòng đau như cắt
Người chờ người, chờ đến phải chia xa
Thì đành thôi, ta cạn chén Mạnh Bà
Muốn quên hết nhưng lòng còn e sợ
Giữ được nhau cần biết bao duyên nợ
Người hứa rồi, mà Nguyệt Lão nở quên.
Đành ngày sau chẳng nhớ mặt, nhớ tên
Buông một khắc, xa đời đời kiếp kiếp.
ST
Chuatunglangquen
Re: Thơ Sưu Tầm
Có một mùa thương nhớ khắc tên anh!
Có một mùa thương nhớ đã đi qua
Còn đọng lại trong ta bao kỷ niệm
Một nụ cười khiến ta thương mến
Một ánh nhìn lưu luyến đến trăm năm
Có một mùa thương cũ ...đã xa xăm
Câu thân ái còn in trong tim nhỏ
Có một người... chợt ửng hồng đôi má
Đợi chờ người thương nói một lời yêu
Có một mùa thu bỗng hoá cô liêu
Ngập ngừng khiến muôn điều thành dang dở
Câu hẹn ước như sương .... tan vụng vỡ
Để một đời ta lỡ chuyến đò duyên.
Có một mùa hoa sữa ngát trong đêm
Trăng mười sáu êm đềm soi lối nhỏ
Câu yêu thương muốn trao nhưng nay đã
Muộn màng rồi.... nên đành giử trong tim....
Có một mùa thương nhớ .....khắc tên anh!
Người vôtình.
Có một mùa thương nhớ đã đi qua
Còn đọng lại trong ta bao kỷ niệm
Một nụ cười khiến ta thương mến
Một ánh nhìn lưu luyến đến trăm năm
Có một mùa thương cũ ...đã xa xăm
Câu thân ái còn in trong tim nhỏ
Có một người... chợt ửng hồng đôi má
Đợi chờ người thương nói một lời yêu
Có một mùa thu bỗng hoá cô liêu
Ngập ngừng khiến muôn điều thành dang dở
Câu hẹn ước như sương .... tan vụng vỡ
Để một đời ta lỡ chuyến đò duyên.
Có một mùa hoa sữa ngát trong đêm
Trăng mười sáu êm đềm soi lối nhỏ
Câu yêu thương muốn trao nhưng nay đã
Muộn màng rồi.... nên đành giử trong tim....
Có một mùa thương nhớ .....khắc tên anh!
Người vôtình.
Chuatunglangquen
Re: Thơ Sưu Tầm
Viết cho những ngày mưa!
Giá có thể gặp lại nhau và khóc
Cho vơi đi chất chứa trong lòng
Giá có thể nắm lại bàn tay cũ
Chút đau buồn trong giá lạnh ngày đông
Tưởng thời gian sẽ xa mặt cách lòng
Nhớ thương xưa sẽ rêu phong quên lãng
Nào ngờ đâu khi trời chiều chạng vạng
Nhức nhói hoài đau đớn những ngày qua
Muốn trở thành đứa trẻ để khóc oà
Để nhớ quên chỉ thoảng qua phút chốc.
Thôi mệt nhoài những tháng ngày cô độc
Chẳng thể quay về cũng không thể bước đi
Dẩu biết rằng đã thật sự chia ly
Đi quá xa để quay về nơi cũ
Nhưng đôi khi bàng hoàng trong giấc ngủ
Lại giật mình hơi ấm của ngày xưa
Anh đã thật sự quên chưa?
Tác Giả : Hoa Bất Tử
Giá có thể gặp lại nhau và khóc
Cho vơi đi chất chứa trong lòng
Giá có thể nắm lại bàn tay cũ
Chút đau buồn trong giá lạnh ngày đông
Tưởng thời gian sẽ xa mặt cách lòng
Nhớ thương xưa sẽ rêu phong quên lãng
Nào ngờ đâu khi trời chiều chạng vạng
Nhức nhói hoài đau đớn những ngày qua
Muốn trở thành đứa trẻ để khóc oà
Để nhớ quên chỉ thoảng qua phút chốc.
Thôi mệt nhoài những tháng ngày cô độc
Chẳng thể quay về cũng không thể bước đi
Dẩu biết rằng đã thật sự chia ly
Đi quá xa để quay về nơi cũ
Nhưng đôi khi bàng hoàng trong giấc ngủ
Lại giật mình hơi ấm của ngày xưa
Anh đã thật sự quên chưa?
Tác Giả : Hoa Bất Tử
Chuatunglangquen
Re: Thơ Sưu Tầm
CHO RIÊNG MÌNH MỖI LÚC BUÂNg KHUÂNg
Liệu có thể nào quên được nhau không
Hay cứ mãi vờ như ta chẳng nhớ.....
Hai chúng mình bước qua mùa dang dở
Câu yêu thương chưa thắm vội phai tàn
Có những cuộc tình như chỉ để trái ngang
Có những người chỉ giấu trong miền nhớ
Có những loài hoa ngay cả khi hé nở
Cũng chực vỡ oà theo gió cuốn bay xa
Có một người gặp lại rồi chỉ để bước qua
Chỉ để cười cả khi cay cay khoé mắt
Có những khoảng trời chỉ để mà góp
Cho riêng mình mỗi lúc buâng khuâng.
Không biết tác giả.
Liệu có thể nào quên được nhau không
Hay cứ mãi vờ như ta chẳng nhớ.....
Hai chúng mình bước qua mùa dang dở
Câu yêu thương chưa thắm vội phai tàn
Có những cuộc tình như chỉ để trái ngang
Có những người chỉ giấu trong miền nhớ
Có những loài hoa ngay cả khi hé nở
Cũng chực vỡ oà theo gió cuốn bay xa
Có một người gặp lại rồi chỉ để bước qua
Chỉ để cười cả khi cay cay khoé mắt
Có những khoảng trời chỉ để mà góp
Cho riêng mình mỗi lúc buâng khuâng.
Không biết tác giả.
Chuatunglangquen
Page 1 of 1
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum